Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

NỖI NIỀM - PHAN NGUYỄN CHÂU UYÊN - KỲ 4


CHƯƠNG II
THỜI QUÂN NGŨ

  Đang học dở dang, trường thì bãi khóa, mình về Đà Nẵng. Đêm lang thang với Nguyễn Văn  Hồi (sau là khóa 23/HQNT). Gặp cảnh sát dã chiến “– Sinh viên hả ? xúi dục tranh đấu hả ? về quân trấn, a lê lên xe”. Gió sông Hàn mang theo đàn muỗi đói, thằng Hồi cười cười : “đù mọa…” 
   Mình hù anh Thùy : “Có bằng tú tài 2 là tài nguyên sĩ quan, đi lính địa phương quân, bắt được thấy mẹ !” Hai anh em vào phòng tuyển mộ Hải Quân, gọi là phòng chứ chỉ là trạm nhỏ bên sông Hàn, nộp hồ sơ, “- Ngày mai  đến !” Giọng anh Trung sĩ cộc lốc, dầu gì mình cũng sẽ là Sĩ quan, thôi kệ.
Nguyễn Văn Thùy
   Lên phà qua Tiên Sa, hành trang chỉ mấy bộ đồ, đêm nằm nhớ cha nhớ mẹ nhớ em, trốn nhà đi lính, cha mẹ không biết gì mà cũng chẳng hỏi mình đi đâu. Hơn năm học ở Saigon, mình đốt quá nhiều, hết mấy cây vàng của cha mẹ, ngày về mình chỉ tặng ông già cái nón nỉ, mua ở chợ Bến Thành, đúng là đồ phá của.
    Tò te tí te ! tạp dịch, tạp dịch ! mình hốt hoảng, cầm chổi quét lia lịa, lá dương liễu như cây kim luồn trong cát, “- Sinh viên sĩ quan cũng…quét !”
   Lần đầu tiên mình lên tàu, HQ 500 cùng anh Thùy và mười mấy đứa trạc tuổi, mình mới biết chỉ hai anh em là tân binh…sinh viên sĩ quan, vẫn bộ đồ mặc từ ngày ra đi, ngóng nhìn về bên kia sông…hình bóng em ngơ ngác mà lòng tê tái, hãy đợi ngày về. Sau mấy ngày đêm lênh đênh ”- Xếp hàng một, Bạch Đằng 2, bước !” Lãnh quân trang, cho đi “bờ”, mình và anh Thùy không biết đi đâu…mình đã chán Saigon, không dám về căn nhà chú T. ở gần cầu Saigon, ấp Nhất Trí 3, Gò Vấp, Gia Định, nơi đã cho mình nhiều kỹ niệm, nhưng bây giờ xa lắc…

   Mình thay bộ đồ xám xanh, chiếc nón kepi lạ lẫm, đôi giày cao cổ quá khổ. Rời Bạch Đằng 2, lên xe về hướng ngã ba Chuồng chó, Quang Trung. Được thay bằng bộ đồ treilli, tập bắn, tập bò, tập chà láng cái giao thông hào, những ngày cuối tuần nhìn trộm “vườn tao ngộ” mà mình chẳng ngộ ai để mà tao ! Sau chín tuần Quang Trung, ai giỏi Anh văn được ở lại Saigon, đi du học OCS, ai đọc tiếng Anh bằng giọng tiếng Pháp như mình thì vào khóa 22 Nha Trang,  anh Thùy sinh ngữ chính là Pháp, chấm phết thế nào mà lại có điểm ECL hơn mình, sau mấy tháng miệt mài ở boat school, lại ra Nha Trang, Đệ nhị Bảo Bình ! (Nguyễn Văn Thùy K23 – Đệ Nhị Bảo Bình)

Trường Sĩ quan Hải quân Nha Trang
   Trên bông Hải Vận Hạm HQ404, gần 248 tân sinh viên sĩ quan vui vẻ, đùa nhau những mối tình đầu, chuyện học trò, những hẹn hò, nay chỉ còn là kỹ niệm. Cảnh trời nước mênh mông, kẻ đứng, người nằm mặt mũi phờ phạt, sau hai ngày đêm hải hành…
    Bước ra khỏi cửa đổ bộ, vai mang balô, khóa đàn anh – Đệ Nhị Nhân Mã – đã đứng chờ sẳn trên bãi cát. Những tiếng nghiêm, nghỉ dõng dạc, đàn anh thăm hỏi tận tình, rồi hàng hai tiến vào cổng Trung Tâm Huấn Luyện Hải Quân Nha trang…
   Bỗng oang oang : “ Quỳ xuống ! các anh nghe đây…nghe….đây !
  “ Trước mặt các anh, là núi non hùng vĩ – Sau lưng các anh là biển cả mênh mông – các anh hãy lấy biển cả làm nhà, trăng sao làm bạn, lấy đèn hải hành làm đôi mắt người yêu…
     Bằng cấp, địa vị của các anh, hãy bỏ ngoài cổng quân trường…
     Sau đây, các anh hãy chạy 22 vòng…quân trường !”
  Ngã nghiêng, mồ hôi nhễ nhại, ói mửa, rên la chen lẫn “kiêu hùng” . Nhiều anh xỉu lác đác, nằm thẳng cẳng hơn say sóng. “ - hèn nhát” đàn anh quát to, nhìn đàn em như một bầy, không giống ai !
Huấn nhục
    Những cái tên "đao phủ thủ" bất kể ngày đêm, bắt thăng thiên độn thổ, trình diện xưng tên xưng họ, đến bây giờ gần năm mươi năm sau, cái số quân đố mà quên được. Cái số quân 72A...trốn cha trốn mẹ đi lính, đàn anh quát tháo sao mà đúng quá, mình hối hận, mình muốn thoát khỏi nơi này "- Hèn nhát ! Hít đất ! Thụt... dầu ! Thăng thiên độn thổ " Phải được như Thổ Hành Tôn trong truyện Phong Thần, mình đã độn luôn rồi.
Thăng Thiên độn thổ
   Tụi mình chạy như vịt xuống "Phạn xá" tức cái nhà ăn, đàn anh hò hét, "- 72A...Thực đơn hôm nay gồm có : Ruồi chiên bơ...bơ, thằn lằn rút xương...xương " Gồng mình, trố mắt nhìn bảng thực đơn ấp úng...ruồi...ruồi...! Mình chan cơm bằng nước trà đá lùa nhanh như chết khát lâu ngày, nhìn quanh tụi cùng khoá cũng chẳng khác gì, "- Tiếp tục..." Mình hoảng hồn lùa thêm chén nữa...

    Sĩ quan Tiểu đoàn trưởng, khuyên mình học ngành chỉ huy vì 72A..., Mình không dám mơ làm hạm trưởng, để suốt đời lênh đênh, Mình không dám lấy đèn hải hành làm đôi mắt người yêu, đàn anh than thở " ôi biển cả giờ đây ta mới biết, mộng hải hồ giết chết cuộc đời ta " Mình xin học ngành cơ khí, sau này có cái nghề, một mai giã từ vũ khí ! 
    Trung đội trưởng Hồ Quang Chánh mặt sắt đen sì, giống Bao Thanh Thiên, chỉ khác nữa vầng trăng trên trán thay bằng đôi kính cận thị gọng đen thui, trung đội của mình sao lắm thằng cận thị ! 

Hồ Quang Chánh
    Bùi Văn Dân ốm tong teo, quần kéo lên tới ngực, lại mang cặp kính tròn vo (bây giờ Dân ở Pháp, "bô" trai nhất đám, lại viết văn nổi tiếng cở Victor Hugo)
Bùi Văn Dân
    Đinh Kim Bản hiền như con gái, dân xứ bưởi Biên Hoà, nó học trường Ngô Quyền với Huỳnh Kim Thanh, mình mến Bản, đi đâu cũng có nhau, bida Thu ở đường Quang Trung, có em bé tạ rưởi mê hắn, Bản ngồi cười mím chi, nhưng qua thăm cụ Tiên Điền Nguyễn Du thì Bản hăng say quên trời đất (năm 1973 mình cùng tháp tùng đi thanh tra Duyên đoàn 41 - Poulo Obi - đảo Hòn khoai, gặp Đinh Kim  Bản, hai thằng nhậu với tiết canh, Bản ói mửa tùm lum, mấy thằng em polo Yabota chạy kêu cấp cứu, Bản bây giờ ở Đức, hay gửi mail cho mình, tâm sự nỗi niềm...)  Giường sắt đôi, Bản trên mình dưới.
Đinh Kim Bản
    Nguyễn Trung Hiếu quê ở Tân Châu hay cười, nằm gần giường, thằng này chắc viễn thị, vì ít nói chuyện với mình. Trần Minh Hiện cùng quê với Hiếu, nên rủ chung cặp giường, Hiện cũng ốm cao lêu khêu, mặt xương hiền lành như quê Hồng Ngự của nó (từ ngày ra trường hắn không gặp lại Hiếu, Hiện, nghe nói năm 74 Hiếu đi tàu dầu HQ 473, Hiện ở CCYT/TV Cát lở)
    Cạnh cửa vào phòng là cặp đôi Võ Bằng Quang - Hoàng Thế Hải, Hải dân Bắc kỳ 54, tốt tính nên hoà đồng thân thiện với anh chàng nông dân chất phác, thuốc lá Cẩm Lệ ghiền hơn Ruby QTV Võ Bằng Quang, vì cái tên Quang có "g" lại thêm chữ lót là "bằng" đàn anh nghĩ đến cái "bàng quang" nên quây tới tấp, nhìn cái mặt nó quá "chịu đựng" đàn anh mất hứng nên thôi. Suốt khóa kiêu hùng không đi bờ, nên không biết Nha Trang thơ mộng thế nào, áo quần tự giặt… (sau này Quang về HĐ1ZP, Hải cái đít dính dầu, cái đầu dính mỡ ở CCYT/TV Đà Nẵng, cùng với Ngô Văn Minh, Nguyễn Gan, Võ Tư, Nguyễn Hữu Thiện, Trương Văn Chỉ, Huỳnh Công Tánh, Trần Tiễn Gián, Trần Tấn, Quang trông lù khù mà có bằng cử nhân luật to tổ bố, bây giờ thì nó ẩn cư như Robinson ở vùng xa xôi Duy xuyên, miệt biển Quảng Nam, Hải thì biệt vô âm tín) 
   Võ Bằng Quang
Đỗ Kim Tính tròn như ông Phật Di Lặc, những thằng mập thường vui vẻ, hay cười và tốt bụng. Hắn như thằng em ...út trong Trung đội nên được TĐT cưng, mà anh em cũng mến, Tính quê miền Tây, theo TĐT Chánh đen về Cà Mau rồi gá nghĩa tào khang trên miền sông nước (mình nhớ khoảng năm 2003 bị bệnh thập tử nhất sinh, Đỗ Kim Tính đã nhờ bạn là BS Hoa - BV Lao PNT SG - chăm sóc và trị bệnh nên mình mới sống đến bây giờ)
    Đỗ Kim Tính
Huỳnh Văn Hoàng giọng trọ trẹ, nhưng là dân Phan Thiết, nó có bí kíp của Dương Tiễn, bảy hai phép thần thông biến hoá, thằng Quang hay la làng vì mất thuốc lá Ruby QTV ! Nó lại có tài trốn tập thể dục và Taekondo, không biết nó múa may ra sao mà võ sư Teikondo Trung Uý Lee - Đại Hàn - cho nó đai xanh, thi ra trường ...đai trắng. (Hoàng bây giờ ở Long Xuyên, cách đây mấy năm cùng về SG họp mặt, nó vui, nó nhậu quên trời đất, tối ngủ lại nhà Phạm Hữu Phước - con chim sâu nhỏ - ở Tân Bình, đêm thức giấc mót đái, nó tè luôn vô tủ áo quần nhà thằng Phước, nó tưởng toillet nhà nó.
Huỳnh Văn Hoàng
    Đất mũi Cà Mau có lẽ hấp dẫn, nên cả 5 thằng theo chân TĐT/TĐ4HG về TDYT/CM : Dân Bùi, Huỳnh văn Hoàng, Đỗ Kim Tính lại kéo theo Tống Anh Minh, Trần Ngọc Bích ! 
    Nguyễn Văn Thiệu nằm cuối phòng với Nguyễn Văn Ty, Thiệu là dân Trảng Bàng - Tây Ninh, ít nói, hai hàm răng nhai qua nhai lại, đồng loã với hắn uống trộm sữa Con Chim QTV của Võ Bằng Quang, trung đội tập họp thì đứng sau, leo rào thì số một (Thiệu ở Úc, biệt hiệu Ton Ton, không có vụ khổ nạn nào của mấy con dê VN mà nó làm ngơ, Thiệu về CCYT/TV Bình Thủy, nó đâu có đẹp trai như ND2 Lê Văn Tường cũng TĐ4HG, cùng về theo nó, nhưng Thiệu tán được hoa khôi Cần Thơ, nên vợ nên chồng, chớ Tây Ninh làm gì có tàu thủy ! chỉ có núi Bà Đen ngút ngàn hơi sương)


    Nguyễn Văn Thiệu
   Nguyễn Văn Ty dân Huế, lớn tuổi bằng Quang nên có vẻ chửng chạc ra dáng ông anh (năm 2010 hắn và Nguyễn Đình Vĩnh về Huế có gặp Ty, nhà Ty cách Huế hơn 30 cây số, làm ruộng) 
Nguyễn Văn Ty
Nguyễn Thượng Gia không biết có bà con chi với Trung đội trưởng Hồ Quang Chánh mà hay cặp kè, đi đâu cũng đi chung, nhưng nó rất dễ thương, chan hoà đồng đội.
Nguyễn Thượng Gia
    Anh Tạ Trung Đoàn lớn nhất trung đội (58A), ngày anh đi lính mình còn là trẻ con, anh từ đoàn viên đi học Sĩ quan, anh thân ái nhưng ít gần gủi lại thêm niên trưởng Nguyễn Kim Đạo (K18) về học lại, trầm ngâm, sinh hoạt lẽ loi
    Trung đội mình có tay guitar tài hoa Lai Văn Hảo, cũng cận thị, thằng nào cận thị cũng hiền ngoại trừ TĐT/TĐ4HG. Đêm văn nghệ đàn anh Đệ nhị Nhân Mã ra khơi, Hảo chơi solo hay ác liệt, (năm 1974 mình chuyển về BTL/V5ZH gặp Lai Văn Hảo ở TDYT/ Năm Căn, gần ba mươi năm sau, mình nhờ Phạm Hữu Phước – Bưu tín viên – dắt qua nhà Lai Văn Hảo, gần ngôi chùa trên đường Nguyễn Văn Quá, Gò Vấp, mình hồi hộp mong nhìn lại khuôn mặt thằng bạn xưa, gặp nhau Hảo không vồ vập như mình, mà hỏi : “- có chuyện gì không ?)
    Nằm tầng trên giường Hảo là Trần Trịnh Minh, nhưng Minh thuộc TĐ5 bảng đỏ (TĐT Nguyễn Thanh), ra trường Minh về CCYT/TV/Cam Ranh cùng Lê Văn Út, Tống Phước Hòa, Nguyễn Ngọc Sơn (rồi lặn mất tăm cho đến ngày được Nguyễn Phong và Từ Trí Dũng khai quật tại Lâm Đồng, bây giờ Minh làm ông chủ mấy sào cà phê…)
  Trần Trịnh Minh
   Đi bờ, ham chơi về trể, TĐT Hồ Quang Chánh bao che đàn em, báo cáo láo, báo cáo đủ ! may mà giọng miền Nam chớ giọng Huế như Phùng Hữu Nghĩa thì thấy mẹ !
   Phùng Hữu Nghĩa như Tây đen Hynos, nhưng hiền như cục bột (năm 2009, đi ngang qua Huế, mình hỏi thăm nhà Nghĩa, gần cầu An Cựu, căn nhà vẫn còn mái tranh thấp lè tè, mái bếp lợp…nylon ! mình thông báo cảnh nghèo của Nghĩa, “một thầy, một trò, một con chó…cái” Nam Dương 2 khắp nơi  tới tấp gửi tiền về cho Nghĩa, bây giờ nhà nó ổn rồi, nhưng vợ lại bệnh triền miên…) Nghĩa cùng quê với Nguyễn Văn Ty, Lê Văn Út, Hồ Đình Hoát, Nguyễn Đình Vĩnh, Trương Công Ân…
Phùng Hữu Nghĩa
    Đồng Thắng quê Quảng Ngãi, cùng giường Lê Văn Tường, đi thì ễnh bụng, ít giao tiếp với ai ra trường về Qui Nhơn, nhưng khác đơn vị. Thắng ở TDYT/Qui Nhơn cùng Nguyễn Trọng Hùng, Liễu Thiên Trường, Phan Công Minh (Đồng Thắng bị tai biến gần chục năm rồi, gần nhà Bùi Chim, Quãng Ngãi không biết ra đi lúc nào…)
  Đồng Thắng
 Tà tà ra quan là Lê Văn Út, điểm danh thường hay trốn trong toillet, nhìn mắt nó là thấy nó cười bằng…mắt, cả tuần không thấy tắm, ngoại trừ lúc sắp đi bờ, nhưng dễ thương vô cùng bằng giọng Huế êm như nhung (Út – Canada, thường trực Việt Nam, má vợ nhỏ tuổi hơn nó, nó nói ban đầu tán má…nhưng lại duyên con !)
     Lê Văn Út cùng giường Trương Công Ân, hai thằng xứ Huế với nhau, nhà Ân bên giòng sông An Cựu gần chợ Đông Ba, lặng thầm mà nghệ sĩ ( Ân và mình đi thực tập trên HQ 404, mình có duyên với Hải vận hạm này. Bây giờ là Mục sư Trương Công Ân đạo mạo, nhà thờ Tin Lành Phú Nhuận…)
    Trương Công Ân
Bạch Minh Đoàn vui tính, công tử họ Bạch trắng trẻo khác xa Nguyễn Mậu Lâng, không biết Nguyễn Mậu Lâng có bà con với nhà văn Sơn Nam không mà giống quá trời ! Thật thà, thường bị thằng Thiệu gọi là ông già đau khổ miền Tây Nam bộ (khoảng năm năm trở lại đây, mới khám phá ra ông già Nam bộ còn ở An Giang, nay là ông già thứ…thiệt)
   Nguyễn Mậu Lâng
 Thái Văn Sáng đúng là sáng nước, hay cười, chăm học nên được chọn đơn vị ngon lành, hay rù rì với Tạ Trung Đoàn (không biết bây giờ phương nao…?)


œ
    Sau sáu tháng làm đàn em, mình được mang alpha-omega (alpha Chuẩn úy), được đi phép về Đà Nẵng. Về nhà, không biết cha mẹ nghĩ gì, dầu sao cũng không dễ chết như bộ binh. Thái đi học về, nhìn nhau tràn ngập yêu thương. Cà-phê Chiều Tím, rừng Nam ô…rủ rê em trốn học, đưa đón nhau về dọc Trưng Nữ Vương.

    Ngày ra trường (11/9/1971) Háo hức về thăm nhà với tâm trạng buồn vui lẫn lộn…
                                                    Về Thành phố một lần xa thành phố
Tìm hoàng hôn trong đáy mắt người yêu
Tôi bỗng dưng ghê sợ những buổi chiều
Miền âm hưởng tình yêu khô đọng hẳn...

o O o

    Sau những ngày nghỉ phép, lên xe đò tân đáo Hải đội 2 duyên phòng, thành phố Qui Nhơn nắng và bụi. Mình hỏi đường, lên xe lam xuống bến phà qua Hải Minh, ngơ ngác, những tà áo trắng nữ sinh trường Trinh Vương phất phới bay theo nắng chiều…
Đảo Hải Minh - Qui Nhơn
    Chiếc LCM sắp ủi bãi, những chiếc nón polo trắng tinh thấp thoáng, mình đang ngơ ngác tìm có khuôn mặt nào quen, giật mình đưa tay chào theo phản xạ ông Trung Tá ngồi trên xe jeep cần câu, những khuôn mặt lướt đi, xuống phà tâm hồn trống rỗng, tìm về BCH/HĐ2ZP. Ông Thượng sĩ quản nội trưởng chỉ đường lên barrack ngủ nhờ…
   Mình trình diện, Chỉ huy trưởng HĐ2ZP HQ Trung Tá Nguyễn Văn Pháp có hàng ria điệu nghệ, nhìn lom lom : “- Cơ khí hả ? Phụ tá kỹ thuật cho Thiếu Úy Tuấn kiêm sĩ quan ẩm thực ! “ Mình tìm niên trưởng Hoàng Trọng Tuấn (K21/SQNT) trưởng ban kỹ thuật “- Chớ chớ anh t..ìm tô…i có …có chuyện g…ì ? – Dạ, trinh diện ! “ Mình theo niên trưởng Tuấn xuống cầu tàu, lên PCF, mở hầm máy, nhận bài hướng dẫn đầu tiên : “- Đây là…là…lượ…c dầu sơ… sơ ….cấp, đ…ây là cái…cái in…jec…tor”, anh có …có…biết không ?”Mấy cái vụ này mình quá rành, cái lược dầu thứ cấp mà niên trưởng nói là in…jec…tor, mình không dám cải ! Mình nhớ thuộc làu : thi hành trước, kh…iếu nại sau ! Chưa hết giờ, niên trưởng Tuấn …dọt theo skimmer của đám EOD qua Qui Nhơn ! Mình không biết làm gì cứ mò mò mẩm mẩm, may có Trung Sĩ CK Cần, nhưng không lẽ hỏi TS Cần cái…cái…injector ở đâu ?
Phan Như Lê
    Cùng đơn vị với mình có Phan Như Lê, Nguyễn Văn Vy, Nguyễn Văn Hiếu, Vương Đình Ánh, tụi này chỉ huy sáng nước nên xuống PCF làm thuyền phó cho đàn anh, sau này có Phạm Hữu Phước – thực tập đệ thất hạm đội – về HQ 3860. 
Vương Đình Ánh & Nguyễn Văn Thiệu
    Mùa đông Quy Nhơn mưa tầm tả, tụi đi tàu xác xơ, nhưng lãnh dầu đều đều, bán hết dầu rồi …neo, trời này không tuần bó phép. Hắn ở chung phòng với niên trưởng Tuấn…cà, gạo sấy, thịt hộp là…chính, năm ngày đầu tháng đã hết tiền lương, có đồng nào là cà phê Dung, nhạc Trịnh buồn vương theo khói thuốc…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét