Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

THƠ PHAN NGUYỄN CHÂU UYÊN



CHUYỆN TRÊN ĐỜI



Sáu mấy rồi sao ? - Ta đã già ?
Ở nhà mấy cháu cứ Ông à...
Ra đường : Thưa Cụ, xin mời Cụ
Mời Ông quá bộ đến chơi nhà !

Gặp thằng bạn hiền : mi với tao
Ôi chao cứ nhắc chuyện... hôm nào
Con kia, con nọ giờ lên lão
Miệng cười móm mém chẳng làm sao...

Cái dạo gặp mầy đạp xích lô
Cái chân cứng ngắt đạp tròn vo
Xe lăn lên dốc như phi ngựa
Nhựa sống căng đầy dù chẳng no !

Đang làm thơ, chuông kêu mở cửa
"Ông làm gì tui gọi muốn hụt hơi !"
Bà vợ ngày nào như hoa hàm tiếu
Tóc đã như mây, nói chẳng nên lời...

Khi gặp mầy tao như trẻ lại
- Sao mỗi lần về Ba cứ đi chơi,
Gặp các Bác sao bằng con bằng cháu ?
- Con làm sao hiểu hết chuyện TRÊN ĐỜI ?

Phan Nguyễn Châu Uyên
(Saigon 2009)









HOÀN NGUYÊN


Hoàn nguyên từ độ gặp người
Ngất ngây như thuở đôi mươi diệu kỳ
Khỏa thân đêm trắng tình si
Vu sơn Thần nữ thánh kỳ gió bay
Trăm năm còn lại chút này
Một dòng tinh khiết rót đầy suối mơ

Sương giăng mờ ảo mông lung
Dáng tiên e ấp ngực trần bên ta
Nụ hồng một đóa kiêu sa
Ngỡ như Lưu Nguyễn là ta lúc này
Ới em hoa trắng tình say
Gom tình trong giấc ngủ này sao em ?

Gối lên trên cánh tay này
Siết vào cho ngực vun đầy bên ta
Động đào hãy mở lối ra
Suối trong hòa nhịp cho ta vào nàng
Ới em hoang lạc Thiên đàng
Trong em là cả muôn ngàn yêu thương
Cuộn trào trao hết tình nương
Ới ơi có biết... ngập đường Thiên thai !

Nửa đêm thức giấc sờ quanh
Ô hay ! trong mộng em dành cho ta
Mùi thơm da thịt đây mà
Tinh hoa phát tiết suối ngà trào dâng !

Phan Nguyễn Châu Uyên
2013



TRẢ LẠI CHO EM



Trả lại cho em - người tình cũ
Để đêm về không dị mộng bên tôi
Em mơ màng trầm tư trong héo hắt
Tóc mai phai nhoà nhạt làn môi

Tôi mỏi cánh bay, trở về xóm cũ
Dáng liêu xiêu bóng ngã đường xưa
Người đi xa, mình em ở lại
Ta gắn vào nhau một thoáng tình cờ

Vùng đất mới một thời đạn lữa
Mãnh bom xen ngô sắn mưu sinh
Em cuốc tôi cày bàn tay rướm máu
Dáng em gầy nắng quái lung linh..

Em quyền quý, tôi một đời rong ruổi
Lá vàng bay ngọc nát xót xa lòng
Gót sen hồng em tần tảo long đong
Tôi vắt mồ hôi vun đầy cơn bỉ cực

Tôi đưa em vào rừng sâu
Tôi đưa em ra biển lớn...
Bến bờ xa mong tìm lại đường bay
Mộng hải hồ xưa, tìm ở chốn này
Đêm nguyệt tận mây ru hồn viễn xứ
Đêm trùng dương sóng bạc đầu cô lữ
Mong trả về em
 bóng dáng của người xưa...

Phan Nguyễn Châu Uyên
2011

                                    


THÂN PHẬN


Mẹ tần tảo nuôi con
Đêm mưa và ngày nắng
Cằn cỗi cuộc đời nước mặn đồng chua
Quê ta nghèo mùa được mùa thua
Theo gió bão sớm dưa chiều muối
Tuổi tám mươi Mẹ chưa một lần tiếc nuối
Nuôi con khôn lớn những ngày
Gắng học nên người
Tạo dựng ngày mai
Đời của Mẹ qua rồi thời nô lệ
Đời ta nghèo, nhà ta bao thế hệ
Nước ta nghèo cần chất xám nơi con

Nhưng Mẹ ơi, con chờ đợi mỗi mòn
Xin làm những gì hợp với nghề con
Người ta bảo anh nên làm ruộng rẫy
Và con rất tự hào hăng say cày cấy
Cử nhân như con biết mấy vạn người
Đạp xe thồ, bốc vác chợ trời
Hay tay lấm chân bùn như con của Mẹ
Nên đàn em con
Chẳng học hành ra lẽ
Vì tương lai không định hướng nên người

Bên lề cuộc đời sớm hôm con quạnh quẽ
Ôi quê hương bình minh chưa hé trời đông
Hãy chung tay cùng dựng ánh mai hồng
Cho quê hương bừng lên khởi sắc
Không hận thù, phân chia Nam Bắc
Để dựng xây nhà máy, công trường

Để con Mẹ chẳng còn bỡ ngỡ
Nhìn quê hương mà ngỡ quê người...

Phan Nguyễn Châu Uyên
1980


                                     

HỐI TIẾC


Em biết không em
Anh không là thi sĩ
"Không ru theo trăng, không lơ lững cùng mây !"
Anh chỉ là anh, anh của những ngày...
Mơ được nắm tay em ngày đến lớp
Mơ được thấy
Nụ cười...
Lòng anh choáng ngợp
Nhìn áo ai bay trắng cả mùa thu

Em biết không em
Anh không là thi sĩ
Nên cả đời không viết nổi câu thơ
Muốn nói lên điều rất thật
Nhưng lại ngu ngơ
Nên đánh mất tình anh trong nhút nhát !
Em đài cát tinh khôi
Anh si mê ngây ngất
Quên trời mây và quên cả trăng sao

Đến bây giờ lòng vẫn thấy nao nao
Hối tiếc mãi sao không là thi sĩ ?

Phan Nguyễn Châu Uyên
2012

                                   

VÔ ĐỊNH


Thuyền tình gác mái trôi xuôi
Này người Bát  nhã này người trầm luân
Quy y từ thưở mặn nồng
Lữa tình rực cháy tấm lòng từ bi
Dấn thân về chốn A Tì
Nam Mô cứu khổ bần Ni hỡi Người !
Bến Mê bến Lú đầy vơi
Một dòng thêm một dòng đời đa đoan
Sâm Thương cách trở đôi đàng
Trèo lên ngọn cỏ ngắm ngàn sao rơi !
Nẽo xưa hun hút mây trời
Hỡi người lãng tử hỡi người trâm anh
Thuyền tình gát mái mong manh
Thiên Thai  cách trở Đào Nguyên mịt mù
Khấn nguyền rồi biệt thiên thu
Hoa trôi nước chảy biết rồi về đâu ?

Phan Nguyễn Châu Uyên
2012

                                     

LY KHÁCH


"Nhật mộ hương quan hà xứ thị"  *
Dặm trường mưu sinh, xứ lạ quê người
Tóc đã vờn mây, thân màu cát  bụi
Dâu bể thăng trầm gió cuốn mây trôi...

Phố xưa nơi này ta như khách lạ
Ngơ ngác hơn người, ngơ ngác trong ta
Nắng nhạt chiều hôm bạn chừ muôn nẽo
Hoàng hạc ly hương khắc khoải quê nhà...

Bạn cũ còn mi , mấy thằng viễn xứ...
Tri kỷ là mi, tri âm cũng là mi
Chừ quy cố hương, nửa đời lang bạt
Tìm lại dấu xưa qua cổ viện thầm thì

Phan Nguyễn Châu Uyên
2011
* Quê hương khuất bóng hoàng hôn - Tản Đà dịch

                                     


NỐI NHỊP


Tôi thẩn thờ trên con phố cũ
Dâu bể nhạt nhoà đâu dấu chân em ?
Sông Hàn cuối đông phù sa đỏ rực
Mãi miết đời tôi vẫn mãi đi tìm...

Ta lạc nhau từ thời đạn lữa
Gót sen hồng dan díu bụi trầm luân
Khuê các tung bay theo đời giông bão
Em nơi đâu lạc lõng cõi vô thường

Trái tim dần khô một đời rỉ máu
Rung động đầu đời vết cứa trong tôi
Tà áo tung bay trong chiều nhạt nắng
Ôi dáng yêu kiều một thưở khôn nguôi

Tôi cám ơn em cầu xưa nối nhịp
Tôi ngược dòng thách đố cả trùng dương
Bóng dáng em chừ vẫn xa hun hút
Nhân ảnh xưa tôi vọng cõi mong tìm

Tôi cám ơn em đường xưa kết nối
Lối cũ ta về rộng mở đường bay
Rồi sẽ có ngày người về chốn cũ
Chỉ nghĩ mà lòng như có men say...

Phan Nguyễn Châu Uyên
2012

                                             

MỘNG MƠ


Em là Chim sơn ca
Bay vút trời mây
Bay đi tìm mộng ảo
Giữa cuộc đời dâu bể hư hao
Giữa cuộc đời em ngỡ giấc chiêm bao

Ta gầm vang trong đêm dài rừng thẳm
Ta tung hoành với nỗi nhớ mênh mông
Dăm trường mưu sinh ta khắc khoải trong lòng
Đời rất thực ...Ôi đời là mộng mị...

Phan nguyễn Châu Uyên
2012


                                            


BÓNG NGÃ VỀ CHIỀU


Bóng ngã về chiều, trời sao mau tối
Ta bất an với đời ta nông nổi
Lá quen cành bối rối lúc lìa xa
Vắng con tàu ngơ ngác một sân ga
Mới chợt nghĩ mà thương em quá đổi
Tóc ngã màu đông, da hằn vết rối
Nhưng trong ta em vẫn mãi ngu ngơ
Em vẫn là em của thuở ấy dại khờ
Nên nếu một mai...bỗng ta về với núi
Làm sao nâng niu khi ta là cát bụi !
Lá quen cành bối rối lúc lìa xa
Vắng con tàu ngơ ngác một sân ga...

Phan Nguyễn Châu Uyên
2003


                                       



THĂM QUÊ


Hôm tôi về thăm quê hương
Đất phù sa Gò nổi
Dòng sông Thu chẳng hề thay đổi
Hợp rồi chia ôm ấp trọn tình người
Như lòng dân Gò Nổi với đời
Lao xao sóng gợn vẫn  lời thuỷ chung
Xa quê lòng nhớ khôn cùng
Cây đa Bàng Lãnh kiên trung  đợi chờ
Đạn bom lữa dội từng giờ
Quê tôi cày nát, rừng ngơ ngác buồn
Chẳng còn gì nữa đâu
Lối cũ làng xưa
Đây  Xuân  Đài đồng nội
Mộ Hoàng Diệu với từng cơn bão nổi
Sinh ở đất Gò địa táng cũng ngàn năm
"Nhất tử thành danh, tự cổ anh hùng phi sở nguyện
Bình sinh trung nghĩa, đương niên đại cuộc khởi vô tâm"
Gò Nổi ta ơi lòng Mẹ thăng trầm
Đất "Ngũ Phụng Tề Phi" rạng ngời gương chính  khí

Hôn tôi về thăm quê hương
Đò xuôi sóng vỗ
Bãi dâu xanh tơ vàng ánh nước
Lối cũ đến trường nhớ chuyện ngày xưa
Lối cũ đến trường hai buổi sớm trưa
Chiều Bảo An nghe miên man dòng nhớ
Trần Cao Vân âm vang muôn thuở
Đất phù sa Tư Phú rạng danh Người

"Ngó lên Hòn Kẽm đá dừng
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bạn ơi"
Lời ru nhớ mãi muôn đời
Tình non tình nước tình người thuỷ chung

Phan Nguyễn Châu Uyên
Ngã ba Dầu Giây - Đồng Nai
1985






CÁNH HẠC


Người đã đến 
Không thư từ cánh hạc
Dấu giọt buồn
Và chiều mưa vẫn bay...
Ôi nỗi nhớ là kim đâm giá buốt
Thịt da anh, người yêu hỡi có hay ?

Xa lắm rồi
Kỹ niệm nào chợt đến
Đừng em ơi đừng phí một giây nào
Hãy để giận hờn - xin cho chắp cánh
Và chỉ còn hai đứa bên nhau

Là thời gian chắt chiu
Từ chín trăm ngày xa cách
Là sông Ngân cách mặt
Ôi tháng bảy mưa ngâu
Tìm đâu ô thước bắc cầu
Cho ta qua bến sông sâu tìm người ?
Dù là chỉ một giây thôi
Em ơi sao chỉ là lời đớn đau...

Chiều buồn chiều anh bơ vơ
Chiều thương em nhớ chiều mơ anh về
Dấu xưa tìm cõi hôn mê
Hạc ơi ngơ ngác sơn khê hạc buồn
Xa em nhớ chết nỗi lòng
Mưa giăng khuất nẽo đường trông quê nhà
Nhớ em và con xa xa
Nhớ như vô tận nhớ sa mặt trời
Nên chỉ còn là mưa rơi
Là giọt nước mắt nhớ người hạc ơi

Phan Nguyễn Châu Uyên
Trảng Lớn - Tây Ninh
1977



                                    



NÀY EM...


Em -  chim non - giữa mùa giông bão
Tan tác trời mây run rẩy bay
Đường xa thấp thoáng dòng ly biệt
Quê hương ngậm ngùi trong mắt cay

Tiên Sa này em - tôi xa em
Tuần dương sóng bạc nhớ môi mềm
Sao Mai lấp lánh về phương nớ
Bắc đẩu tìm đâu trong sương đêm

Ngũ Hành năm ngọn xa vời vợi
"Đệ nhất hùng quan" chẵng lối về *
" Nhật mộ hương quan hà xứ thị..." **
Chập chùng muôn dặm nẽo sơn khê

Mỹ Khê này em - tôi yêu em
Cát trắng hồn nhiên sóng dịu hiền
Ta - cố nhân chừ như khách lạ
Một đời phiêu bạt với truân chuyên

Lại một Xuân về -  em có hay
Nam Ô này em - rừng dương say
Vi vu thổi mất tình trong mắt
Đà Nẵng  này em - mưa bụi bay

Phan Nguyễn Châu Uyên
2012
* Hải Vân quan
* Quê hương khuất bóng hoàng hôn (Tản Đà dịch)


                                           


TÌNH GIÀ...


Phan Khôi kể chuyện " Tình già...
Hai mươi năm sau hai mái đầu xanh..."
- Cùng lắm chỉ bốn mươi chứ mấy !

Ta bảy mươi mà con tim vẫn vậy
Háo hức mong chờ như thuở mới hai mươi !

- Lão già ơi còn máu chảy trong người
Còn thổn thức là đam mê cháy bỏng
Lão cứ  như chưa bao giờ được sống
Lão cứ yêu nếu rung động vì yêu...

Ta hom hem như cành khô nắng hạn 
Răng đã rụng rồi móm mém cùng ai ?

- Lão già ơi thân trâu ngựa một thời
Phần còn lại lão dành cho lão với
Lão hãy hồn nhiên như hồi trẻ dại
Hãy nhìn mặt trời để bóng ngã sau lưng

Tai đã nặng, mắt mờ mây trắng đục
Ta cô đơn đối diện với lòng ta...

- Lão già ơi phúc lão mấy mươi đời
Nên tai điếc để không nghe dối trá
Mắt lão mờ để không còn xa lạ
Dáng yêu kiều một thuở trong tim...
\
Phan Nguyễn Châu Uyên
2012

    











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét